Thông Tin Chi Tiết | |
---|---|
Tên Nhà Cung Cấp | thái hà |
Tác giả | wataru watari |
NXB | NXB Hà Nội |
Năm XB | 2021 |
Ngôn Ngữ | Tiếng Việt |
Trọng lượng (gr) | 400 |
Kích Thước Bao Bì | 19 x 13 cm |
Số trang | 376 |
Bạn đang đọc Sách chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm - tập 11 được Tác giả wataru watari sáng tác, và xuất bản vào năm 2021 bởi nhà xuất bản NXB Hà Nội.
Sách chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm - tập 11 thuộc chủ đề Sách Trong Nước, Văn học, Light Novel, nằm trong chuyên mục Sách Trong Nước tại TuSach.vn.
Bạn có thể mua sách tại Shopee, Lazada, TiKi, Fahasa theo liên kết ở dưới để ủng hộ tác giả bạn nhé.
Ngoài ra bạn có thể Tải sách chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm - tập 11 PDF tại đây:
Chuyện Tình Thanh Xuân Bi Hài Của Tôi Quả Nhiên Là Sai Lầm - Tập 11
Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm. (tên gốc: Yahari Ore no Seishun Rabukome wa Machigatteiru., gọi tắt là Oregairu), là một trong những series light novel ăn khách nhất trong vòng 20 năm trở lại đây, bộ truyện được viết bởi tác giả trẻ Wataru WATARI, do họa sĩ Ponkan8 vẽ minh họa và được xuất bản bởi NXB nổi tiếng Shogakukan.
Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm. đã dành giải light novel hay nhất của bảng xếp hạng uy tín Kono light novel ga sugoi! trong 3 năm liên tiếp là 2014, 2015 và 2016. Bên cạnh đó, nam chính và nữ chính của series này là Hachiman và Yokin oshita cũng đoạt giải nam nữ chính được yêu thích nhất trong các năm đó. Họa sĩ minh họa Ponkan8 với những bức tranh minh họa đẹp và sinh động của mình cũng được bình chọn là họa sĩ minh họa được yêu thích nhất trong năm 2015. Đến thời điểm hiện tại, series đã kết thúc với 14 tập, nhưng số sách bán ra đã vượt mốc 10 triệu bản.
Tháng 2 tới, cái lạnh của mùa đông vẫn còn khắc nghiệt. Tuy vậy, bầu không khí trong lớp học đã trở nên ấm áp, rộn ràng hơn nhiều. Hẳn là vì ngày valentine sắp tới rồi. Tiếp nhận yêu cầu của Isshiki Iroha, câu lạc bộ tình nguyện đi hỗ trợ cho sự kiện ngày Valentine. Thành viên tham gia đều là những gương mặt quen thuộc như Miura, Ebina, Kawasaki và quy mô cũng lớn dần. Trong bầu không khí yên ổn ấy, Hachiman ngày càng không thể phớt lờ được cảm giác có thứ gì đó không đúng, cảm giác không thể tự lừa dối bản thân dù đã tự thuyết phục rằng mình chỉ đang bối rối vì chưa quen.
Có khi cứ giữ nguyên khoảng thời gian này lại tốt hơn. Có khi không nhận ra điều gì lại tốt hơn… “Chuyện của Y, yêu cầu của Y” được đưa ra. Tuyết đang lặng lẽ rơi và tích tụ lại, thay đổi cảnh sắc của mọi người.
Mời các bạn đón đọc tập 11 của series light novel được yêu thích nhất Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm!
Mục lục:
Chương một: Khi chúng ta nhận ra đông đến thì đông sắp qua rồi
Chương hai: Và như vậy, cuộc chiến của đám con gái bắt đầu (có cả con trai đấy)
Chương ba: Sự vắng mặt của Isshiki Iroha đem lại một điều bất ngờ
Chương bốn: Và như vậy, những chuyện dở khóc dở cười của đám con trai bắt đầu (có cả con gái đấy)
Chương năm: Bỗng nhiên, Hiratsuka Shizuka giải thích về thì hiện tại tiếp diễn và thì quá khứ
Chương sáu: Lúc này, cậu ta vẫn chưa nắm được điều chân thực mình mong muốn, điều chân thực vẫn tiếp tục sai lầm
Chương bảy: Dẫu chẳng đặng đừng, đôi mắt của Yukinoshita Yukino thật trong trẻo
Chương tám: Bất cứ lúc nào, ánh mắt của Yuigahama Yui vẫn dịu dàng ấm áp
Chương chín: Xuân kết tinh lại dưới lớp tuyết rơi, sau đó bắt đầu đâm chồi
Lời tác giả
Thông tin tác giả:
Wataru WATARI
Sinh năm 1987, nhóm máu A, cung Bảo Bình, vốn là một nhân viên công ty bình thường nhưng vì một nguyên nhân nào đó nên lại trở thành tác giả light novel… chịu luôn. Hôm nay deadline và biên tập viên lại gí tôi rồi. Chậc. Tha cho tôi đi mà!
Ponkan8
Trước đây tôi không hay để ý, thế nhưng giờ tôi có cảm giác rằng trong thiết kế và tranh minh hoạ, người ta hay đơn giản hoá những tư thế và thiết kế cầu kỳ lắm
Trích đoạn sách:
Ở gian bếp phía trước tôi có Yukinoshita và Yuigahama cùng Miura. Ba người đang nhìn chỗ sô cô la và dụng cụ làm bánh trước mặt với vẻ nghiêm túc.
“Đầu tiên là cắt sô cô la ra rồi làm mềm. Sau đó còn tùy vào thứ chúng ta định làm nữa, nhưng mà công đoạn này là bắt buộc.”
“Thế thôi à?”
“Ờ, cơ bản chỉ có thế thôi. Nói vậy chứ từ giờ trở đi mới là lúc quan trọng đấy.”
Vừa trả lời câu hỏi nghe có vẻ hơi hụt hẫng của Miura, Yukinoshita vừa đều đặn cắt chỗ sô cô la miếng thật nhỏ để làm mẫu. Yuigahama “ồ” lên một tiếng đầy thán phục trước động tác mượt mà ấy. Chà, giờ đã có gì để tỏ ra trầm trồ như vậy đâu chứ...
Sau đó, Miura cũng bắt chước theo Yukinoshita. Chắc là do không quen dùng dao nên cậu ta khá vụng về, thế nhưng chỗ sô cô la ấy vẫn được cắt nhỏ. Tiện đây nói luôn, Yuigahama vẫn chưa được phép cầm dao. Đành chịu thôi chứ biết sao được.
Khi đã cắt được kha khá, Miura mới ngẩng mặt lên. Cậu ta trông có vẻ tự hào. Chà, cậu ta đã xong hẳn đâu...
Tuy nhiên, với Miura, như vậy chắc cũng được coi là giỏi rồi.
“Hừm... Có vẻ dễ nhỉ?”
Cậu ta nở một nụ cười đầy tự hào và nói với vẻ đắc thắng. Tuy nhiên, giọng nói của hai người kia ngay lập tức bay đến từ hai bên.
“Ngây thơ quá, Yumiko!”
“Quá ngây thơ.”
Yuigahama thẳng thừng nói. Yukinoshita lên tiếng cùng một nụ cười lạnh. Tuy nhiên, Miura chắc vẫn chưa hết ấn tượng với mức độ dễ dàng của công việc ban nãy nên cậu ta nghiêng đầu.
“Hả? Có gì kỳ à?”
Nghe vậy, Yuigahama mới ưỡn ngực ra với vẻ đắc ý.
“Từ giờ trở đi mới khó này! Làm mềm ở đây không phải là cho vào nước nóng đâu đấy nhé. Cậu phải lạch cạch lạch cạch cơ.”
Chắc Yuigahama định nhắc đến việc khuấy đều và trộn nhưng không tìm ra từ thích hợp đây mà...
Trong khi đó, Yukinoshita chắc bị những lời của Yuigaham làm cho đau đầu nên cậu ta mới đưa tay lên thái dương, thở dài một cái rồi lên tiếng.
“Sô cô la đã từng tan chảy rồi mà cứ thế đông lại thì chất béo sẽ nổi lên thành màu trắng và làm xấu vẻ ngoài, thậm chí còn ảnh hưởng đến vị. Thêm nữa, công đoạn sau này mới tốn nhiều công sức.”
Phải công nhận đẳng cấp ăn nói của hai người này khác xa nhau thật... Giống như sự khác biệt giữa dân nạp tiền với người chơi miễn phí ấy.
Yuigahama hăng hái còn Yukinoshita biết lý lẽ. Bị hai người kia lấn áp, dường như Miura cũng thay đổi suy nghĩ của mình.
“Hừm, ra thế... Vậy làm gì giờ?”
Tuy giọng điệu của Miura vẫn chẳng khác gì nhưng thái độ của cậu ta thật đáng khâm phục. Chí ít tôi cũng thấy được thái độ của một người muốn học hỏi. Thấy Miura như vậy, Yukinoshita mỉm cười.
“Trước tiên là khuấy đều và trộn nhé. Sau đó sẽ đến đoạn cần công phu một chút, tùy theo cậu định làm thứ gì... Cơ mà ở đây cũng đông người lắm, hay cậu thử làm bánh ga tô sô cô la đi.”
“Bánh ga tô sô cô la! Món đó không cần biết nhiều cũng làm được!”
“Món này không khó mà... Tớ sẽ dùng sô cô la đắng, Miura với Yuigahama thích gì thì cứ dùng nhé.”
Trước ánh mắt lấp lánh đầy tôn trọng của Yuigahama và cái nhìn ngưỡng mộ của Miura, Yukinoshita gượng cười.
Ờ, tôi có hơi lo lắng về Yuigahama, thế nhưng có Yukinoshita rồi chắc cũng không lớn chuyện được đâu.
Tôi đảo mắt sang dãy bếp ngang để xem những người khác sao rồi. Lúc ấy, tôi trông thấy Isshiki Iroha đang tự mình làm bánh.
Có thể thấy rằng việc làm bánh của Isshiki đang diễn ra suôn sẻ.
Dường như con bé đã làm mềm sô cô la xong. Phần sô cô la trong bát trông bóng loáng, còn chỗ meringue trong một cái bát khác trông cũng rất mềm và xốp. Chỉ cần trông thấy chỗ này cũng đủ biết rằng con bé đã quen làm sô cô la.
Isshiki cho tiếp một chút gì đó giống như rượu vang vào trong bát rồi khuấy đều thêm. Con bé lấy thìa múc lên một ít rồi ăn thử.
Isshiki cứ ngậm thìa trong miệng một lúc lâu, sau đó nghiêng đầu. Chắc vẫn chưa chấp nhận được nên Isshiki lại bắt đầu cho thêm đường, kem tươi và bột cacao vào.
“Em giỏi làm bánh thật đấy...”
Không hẳn là ngoài sức tưởng tượng, thế nhưng tôi cũng lỡ thốt ra những lời ấy vì bất ngờ khi thấy con bé làm tốt đến vậy. Nghe thấy thế, Isshiki lườm tôi.
“Anh, anh nghi ngờ những lời em nói đấy ạ?”
“Không, không phải thế... Chỉ là anh thấy em siêu quá thôi. Chắc em phải quyết tâm lắm.”
Nghĩ đến việc con bé nỗ lực như vậy để tặng sô cô la cho Hayama là tôi lại khá có cảm tình với sự chăm chỉ ấy... Chà, đúng là con bé có toan tính đến việc giảm bớt chi phí làm sô cô la bạn bè thật, nhưng chắc nhờ có chiếc tạp dề và bộ đồng phục kia giúp nên những toan tính ấy cũng chuyển thành sự nỗ lực đầy đáng yêu. Tôi sẽ nói điều này một lần thôi. Đeo tạp dề trên đồng phục đẹp hơn nhiều so với chỉ đeo mỗi tạp dề trên người. Tuy nhiên, đẹp nhất vẫn cảnh là Komachi đeo tạp dề trong khi mặc áo cộc tay và quần soóc.
Nghe thấy tôi nói vậy, Isshiki chớp mắt mấy cái và ngẩn người ra, thế nhưng ngay sau đó con bé cũng đẩy hai tay về phía trước và giữ khoảng cách với tôi.
“Gì đây ạ? Anh đang tán tỉnh em đấy ạ? Nếu anh tưởng vì chỗ đồ ngọt này mà những lời ngọt ngào của anh có tác dụng thì anh lại ngây thơ quá. Anh suy nghĩ kỹ rồi thử lại sau nhé. Xin lỗi anh.”
Con bé lễ phép cúi đầu, thẳng thừng từ chối tôi. Mà tôi chẳng tán tỉnh con bé, cũng chẳng hề tính thử lại...
Isshiki Iroha đúng là vẫn không thay đổi gì. À không, có khi mức độ lém lỉnh và mạnh mẽ của con bé đã lớn thêm rồi. Tôi thở dài, nửa ngán ngẩm, nửa khâm phục. Sau đó, một cái thìa được đưa ra trước miệng tôi.
“Nào!”
Nhân lúc tôi không để ý, Isshiki đút cái thìa vào miệng tôi. Quá bất ngờ trước việc đó, tôi chớp mắt mấy cái liền. Trong lúc đó, tôi thấy Isshiki nở một nụ cười đầy quyến rũ.
“Anh ơi, anh có thích ngọt như này không ạ?”
Isshiki vừa vung vẩy cái thìa, vừa hơi nghiêng đầu và ngước mắt lên nhìn tôi. Con bé mỉm cười giống như một đứa bé vừa trêu người lớn thành công nhưng lại ưỡn ngực lên đầy tự tin ra dáng một thiếu nữ. Sự tương phản ấy đem lại sức hấp dẫn vô cùng.
“Cũng không hẳn là không thích...”
Chắc chắn là lượng đường trong này không nhiều đến vậy nhưng vị ngọt của nó cũng đủ làm lưỡi tôi tê tái. Mà khi nãy con bé cũng dùng cái thìa kia đúng không... Tôi mong con bé sẽ không làm vậy nữa, chứ thế này mãi thì trái tim tôi không chịu nổi đâu...
Người ta bảo rằng khi mệt mỏi thì đồ ngọt là thứ rất tốt, nhưng dường như nó lại có hiệu quả trái ngược lúc ta phiền não. Tôi bất giác thở dài một tiếng vì phiền não và Isshiki cũng thở dài giống tôi.
“Hờ. Em có hỏi cảm nghĩ của anh về vị đâu.”
Con bé tỏ ra không hứng thú cho lắm, thế nhưng đôi mắt của con bé vẫn hướng về phía tôi với vẻ trông chờ câu trả lời.
Vừa xử lý nốt chỗ vị ngọt còn đọng lại trong miệng, tôi vừa suy nghĩ về điều Isshiki định nói.
“Kể cả thế thì câu trả lời của anh cũng không thay đổi đâu...”
“Thế ạ...”
Isshiki gật gù và nhìn vào cái bát trong tay với vẻ suy tư. Sau đó, con bé bỗng ngẩng mặt lên.
“Cảm ơn anh. Em đi đã nhé. Anh Hayama ơi!”
Con bé mỉm cười rạng rỡ, nói thật nhanh rồi lao biến đi. Vừa nhìn theo con bé, tôi vừa lấy tay gạt chỗ sô cô la còn dính trên má và cho vào miệng. Mùi sô cô la và rượu Rum xộc vào mũi tôi.
“Ngọt quá...”
Trong lúc đang lẩm bẩm cảm nghĩ của mình thêm lần nữa, tôi nghe thấy tiếng lạch cạch của hai vật bằng kim loại đập vào nhau.
Âm thanh lạnh lùng ấy chạy dọc sống lưng tôi. Cảm thấy khó chịu, tôi quay lại thì thấy Yukinoshita đang ôm một cái bát và khuấy nó bằng thìa.
“Quên mất, Hikigaya phụ trách việc ăn thử nhỉ? Từ nãy đến giờ cậu chả có tác dụng gì nên tôi quên bẵng đi mất. Cậu cho cảm nhận về cái này giúp tôi nhé?”
Vừa nói, Yukinoshita vừa xoay thìa và đưa về phía tôi. Trên thìa đầy ắp một loại sô cô la đen thẫm.
“Cái này chắc phải chín phần mười là cacao mất, đắng lắm...”
Chẳng cần ăn tôi cũng biết. Thứ này rõ ràng bị thiếu đường và kem tươi rồi, cùng lắm cũng chỉ có bơ không muối mà thôi. Cả vẻ bề ngoài lẫn mùi hương của thứ sô cô la đen bóng này đều là của cacao.
Tuy nhiên, ánh mắt lạnh lùng của Yukinoshita vẫn hướng về phía tôi, chẳng hề có dấu hiệu rút lui. Cậu ta tiến thêm một bước rồi im lặng giơ thìa ra. Chắc chắn tôi không cầm lấy chiếc thìa đó rồi. Trong khi chúng tôi lườm nhau, Yuigahama xen vào.
“A, cái này nữa! Cái này thì sao!?”
Nói xong, cậu ta đưa ra một cái bát có chứa thứ dung dịch gì đó nhầy nhầy màu nâu. Thứ siêu dung dịch này mà gọi là sô cô la thì quá nực cười, gọi là sô cô la lỏng lại thiếu độ kết dính, mà gọi là cacao sữa của Van Houten cũng chẳng thể tin nổi.
Một mùi thơm ngọt ngào bốc lên từ cái bát đang được gí sát vào mũi tôi.
“Tớ nghĩ chắc Hikki sẽ thích thứ này...”
Tôi vừa cười, vừa nhìn lại vào trong bát. Tự nhiên tôi lại cảm thấy quen quen. Vị ngọt khiến cho người ta phát sặc kết hợp với một chút mùi cà phê. Dung dịch màu nâu nhạt khiến người khác nổi da gà vì độ ngọt cao... Có vẻ hơi giống cà phê MAX đấy...
Tuy nhiên, người làm ra thứ này lại là Yuigahama. Chắc chắn vị của nó sẽ không như bề ngoài... Cứ như đang chơi trò “chiếc hộp bất ngờ” ấy. Mà như vậy cậu ta không làm sô cô la à?
Một bên là vật chất hắc ám chưa cần ăn cũng cảm thấy đắng. Một bên là vật chất hắc ám không thể đoán trước được mùi vị. Đắng cay ngọt bùi khiến tôi như đang quay cuồng...
Tôi ứ họng khi cả hai bên cùng đưa tôi ăn thử.
“Khoan, khoan đã nhé?”
…. (Còn nữa)
Nội dung sách cùng với những cảm nhận, đánh giá và nhận xét về Sách chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm - tập 11 của tác giả wataru watari sẽ được cập nhật sớm trên TuSach.vn. Chúc bạn có một trải nghiệm đọc sách tuyệt vời với Sách chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm - tập 11 PDF!
Tải sách PDF tại TuSach.vn mang đến trải nghiệm tiện lợi và nhanh chóng cho người yêu sách. Với kho sách đa dạng từ sách văn học, sách kinh tế, đến sách học ngoại ngữ, bạn có thể dễ dàng tìm và tải sách miễn phí với chất lượng cao. TuSach.vn cung cấp định dạng sách PDF rõ nét, tương thích nhiều thiết bị, giúp bạn tiếp cận tri thức mọi lúc, mọi nơi. Hãy khám phá kho sách phong phú ngay hôm nay!
Sách kỹ năng sống, Sách nuôi dạy con, Sách tiểu sử hồi ký, Sách nữ công gia chánh, Sách học tiếng hàn, Sách thiếu nhi, tài liệu học tập